Cạn Nguồn

Bao Giờ Thôi Lẻ Bóng

Nhật ký buồn theo kỷ niệm xưa
Hằng đêm chữ nhuộm nét hương thừa
Bao năm mắt mỏi nghiêng ngòi bút
Còn viết bao nhiêu để vặn vừa
Đêm vẫn về theo tiếng thở dài
Bên thềm hiu hắt ánh trăng phai
Phải chăng xa cách nên trăng lẻ
Song cửa cô đơn bóng đổ dài
Bởi cách xa nhau xuân vẫn lạnh
Gió hàn nên nắng cũng lang thang
Chập chờn hoa tuyết thay đào nở
Mai chẳng còn mang nét rạng vàng
Không biết bao giờ gặp lại nhau
Để mùa không chở mãi niềm đau
Đôi bướm năm nao xa bến mộng
Chung lòng vui lại giấc chiêm bao
Cạn Nguồn

Được bạn: vdn 18.3.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Bao Giờ Thôi Lẻ Bóng"